Thế là Xô đã vào lớp 3, em Tin học lớp cuối trường mầm non. Mình hay tự nhắc mình chẳng bao lâu nữa, một khoảng thời gian tương đương như thế này, Xô của bố mẹ chuẩn bị ... cất cánh bay đi! (hy vọng!)
Tin vào lớp có vẻ chịu "quậy" hơn, học được "thói" của Xô trốn ngủ trưa. Về nhà còn bảo, cô đánh con không đau! Vì em bé nhất lớp nên mẹ phải cho em đi học bóng đá Amitie để mai sau em "nhổ giò". Ngày đầu ra sân, em hăng quá chạy đuối luôn, không biết em học ở đâu mà dẫn banh, sút banh cũng điệu nghệ ghê gớm!
Tin thích nói tiếng Anh ở nhà hơn Xô, có lẽ mẹ đã chú trọng nói tiếng Anh với Tin nhiều hơn với Xô trước kia. Cần cả quãng thời gian dài để rèn luyện thói quen nói và đọc tiếng Anh ở nhà, để không lãng phí công sức, thời gian và cả tiền bạc ở trường.
Có vẻ có quá nhiều thứ mẹ muốn X, T thành thạo (quá tham lam!). Bài học cần nằm lòng đó là "con đường thành công khởi đầu từ một bước chân".
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment