Trước sinh nhật Tin 1 tuần, ngày nào Tin cũng hỏi bà hôm nay là thứ mấy, ngày mấy. Nhưng xui là đúng ngày 25-8 thì mẹ lại bận công tác ở tận AG. Nhà cũng chẳng tổ chức gì ngoài bánh canh cá lóc ông ngoại mang lên.
Tin lúc này rất hay hờn dỗi. Đòi chơi hình dán của Xô, cũng dỗi. Mẹ đi công tác xa về, dỗi. Hai chị em chí chóe suốt ngày, cả nhà đau cả đầu.
Nhưng em còn dễ thương lắm! Thương cũng vì cái tính nghịch ngợm như mặc áo ngược, xoay lưng nhìn vào kính đếm Doraemon. Thương em sáng sáng ngồi tô vẽ một mình (thích vẽ xe!) Thương em đối đáp lượm liền "Con tắm Xman vì nó thơm. Con được dùng vì của đàn ông mà!" "Tin xem xe để Tin học lái xe mà!" "Sinh nhật con mẹ đi công tác, con không khóc đâu!"
4 tuổi, em thích xe 4 bánh và logo các loại xe. Em nhắc mẹ làm toán ipad trước khi xem Youtube. 4 tuổi - em còn bé và ngọt ngào như cái kẹo!
Ráng mà tận thưởng cái kẹo ngọt này, chớ vài ba năm nữa "biến hình" thành anh chàng "đỏng đảnh" như chị Xô thì bố mẹ "đau não" quá!
Mấy chuyện linh tinh khác:
1. Xô và Tin đã vào học. Xô theo lớp cũ, bạn cũ, lại được ngồi kế một bạn chăm học nên mẹ cũng yên tâm. Nhưng Tin rơi vào lớp chồi "bét", cô giáo nhìn cũng không được "trình độ" lắm làm mẹ băn khoăn cả tuần, nhưng đành chịu chứ chưa tìm ra cách. Đành AQ chút, tạm thời tìm hoạt động này hoạt động kia "bồi bổ" cho con!
2. Một ngày mẹ mệt. Thấy điệu bộ ỉu xìu của mẹ, Xô hỏi "Mẹ sắp qua đời rồi hả?" Đứng hình hết mấy giây. Câu hỏi của Xô làm mẹ giật mình, "Ủa, nếu ngày nào đó mình qua đời thật thì sao ta? (Mà chuyện này ai biết trước được!) Xô còn bố nè, còn ông bà nè, em nè, bạn bè nè... Không có mình thì nó thiếu gì ta??! Này,tôi ơi, vắng mợ chợ vẫn đông. Suốt ngày lo nghĩ chiến lược công ty này nọ, có phải đến lúc nghĩ đảo chiều: mình phải dạy con tự sống tốt nếu không có bố mẹ bên cạnh đi chứ!"
3. Cứ đầu tháng là đồng chí ấy bận tối mắt tối mũi. Về trễ, ăn tối trễ, mệt mỏi, cáu gắt, bực... Mệt, không có thời gian nghỉ ngơi, vận động, nên càng mệt thêm. Biết sống đủ là đủ. Muốn nói với đồng chí ấy là, đồng chí đã lo cho cả gia đình này, cơm no, áo ấm thì đợi qua mùa đông này, heo đất no, mổ bụng nó tậu con trâu sắt be bé cho đồng chí cưỡi. Thích thì nhích đi! Sống là không chờ đợi! Dứt khoát vậy đi! :)
P/S: viết nhân hai lần đi công tác AG.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment