Khi 20, chàng cao 83 và nặng 11 kg (mẹ đoán thế). BMI = 15, he he
Chàng của mẹ có hơi thấp, hơi nhẹ cân, hơi ít nói so với bạn cùng lứa nhưng mẹ thấy vẫn ổn. Bố nói thay vì tìm cách khắc phục những điểm yếu thì mình tìm biện pháp phát huy thế mạnh của mình đi hén [như bố cao 163 cm mẹ thấy vẫn đẹp giai và giỏi giang, có vấn đề gì đâu!] :)
Tin
- nhanh nhẹn hơn các bạn. Không dễ tìm thấy bạn nào ở tuổi con đi xuống cầu thang dễ dàng như vậy.
- vui vẻ. Khi bố mẹ la rầy mà mặt con vẫn cười tươi như hoa...
- không mè nheo (trong đa số các trường hợp). Con hơn hẳn chị Hai cái khoản bái bai mẹ đi làm chứ không ôm chân ôm tay
- biết quan sát
- biết tự chơi
- không sợ "thế lực" to và mạnh hơn mình (tức là bà chị Hai)
- biết bắt chước lời nói và hành động của người khác (trong trường hợp này là tích cực)
Vậy là đủ rồi con ạ. Từ khi có đứa thứ hai mẹ không còn khái niệm "bơ phết" nữa. Bơ đi mà sống.
Hãy chính là con thôi!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Good content. You write beautiful things.
ReplyDeletetaksi
sportsbet
mrbahis
mrbahis
hacklink
vbet
hacklink
sportsbet
korsan taksi
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete