Tuesday, 9 January 2007

Trưa không oi ả

Lâu quá hai cô cháu mới đi ăn chung với nhau. Là món bún bò cô ghiền nhất nè. Bởi cô sành ăn bún bò thế nên câu trả lời thường trực là "Umm, con thấy cũng được. Không có gì đặc biệt. Bình thường." (mặc dù có phân biệt được thế nào là bún bò ngon đâu!) :-p
Lâu quá mới ngồi ăn đối diện cô và nhìn cô kỹ. Sợ. Sợ nhìn thấy nếp nhăn. Sợ nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cô khi nói về những lo toan trong cuộc sống. Sợ cảm giác con không còn là con bé lớp 3 của cô...
Có những thay đổi làm mình giật mình, có những tình cảm thương yêu mà mình quên cho đi và bỏ xó đâu đó...

No comments:

Post a Comment