Sunday, 22 November 2009
Làm gì khi ta gần 8 tháng?
Đây là hình Xô chụp làm passport chung với Ba
Xô bò
Với Ba, với Má
Ở những ngày chuyển mùa thế này, Xô cũng hay bệnh vặt nhiều hơn. Những lúc đó, không ai trông xinh đẹp cả, nên dĩ nhiên không có lên hình òi!
Saturday, 31 October 2009
Chè chuối
Để xử lý nải chuối trong tủ lạnh, bi giờ, ta đang phải tìm bí kíp nấu chè chuối. Có chỗ chỉ chuối phải lột vỏ, chỗ không. Hì, làm sao đây? Cái nào ngon hơn? Sao nấu ăn mà cũng nhiều phiên bản quá không biết? Cũng như cánh gà chiên nước mắm mà cũng năm bảy cách, làm ta lúng ta lúng túng. Thiệt mệt.
Chuối luộc lột vỏ hay không lột vỏ? Hạ nồi phân giải. :)
Tuy nhiên, ta cũng không định nấu ăn giỏi quá, sau này chồng con ta khổ. Ra đường đâu phải ai cũng nấu ăn ngon (như ta), tập cho cả nhà dễ ăn là tập cho thói quen "thích nghi tốt với hoàn cảnh". Ồ.
Sunday, 11 October 2009
Đà Nẵng, Đà Nẵng, Đà Nẵng.
Người Đà Nẵng dĩ nhiên phải tự hào với thành phố "5 không" của mình. Đường phố sạch sẽ, nhà cửa to đẹp, gọn gàng, xe cộ vừa phải, an ninh, cầu đường sáng choang, rực rỡ... Nơi này sống tốt mà làm việc chắc cũng ok!
Monday, 5 October 2009
1,2,3.../10
Mong tháng 10 này trôi qua thật suôn sẻ.
Tuesday, 1 September 2009
2.9, con 5 tháng.
Ngày đầu tiên mẹ vẫn còn đau lắm, không ngồi dậy được, ăn cũng phải nằm nên chưa cho Xô bú tí được. Bà ngoại lại không ở bên nên đến cả tuần sau mẹ mới biết cho con bú. Ba chưa qua "trường lớp" ngày nào cũng "xông pha" ẵm bồng con, thay tã, cho con bú suốt đêm. Ôi, ngày đầu tiên, mồm rên rỉ "chắc tui không dám đẻ nữa!". Mở ngoặc, than vậy chỉ trong có 1 tháng thôi!
Hôm nay Xô đã lớn gấp đôi mới sinh rồi, biết làm nhiều thứ: lật nè, vỗ tay (với ông ngoại), làm mưa, xém biết ngồi... cười nhiều hơn mà quậy cũng dữ hơn. Rồi đây, thời gian ba mẹ đếm cho con không còn là ngày, là tuần như con còn nằm trong bụng mẹ, khi con mới ra, mà đếm bằng tháng, bằng năm.
Ông ngoại hay hát đoạn này. Đây chính xác là hình ảnh và tâm trạng của mọi người khi bế Xô trên tay:
Có chú chim non nho nhỏ
Cất tiếng líu lo như muốn ngỏ
Buổi sáng quanh ta như xao động
Như bầu trời xanh bao ước mơ
Này chú chim ơi cho nhắn gửi
Lời hát tin yêu trong trái tim mọi người
Cuộc sống hôm nay tuy vất vả
Nhưng cuộc đời ơi ta mến thương
Monday, 10 August 2009
Tân gia, dì và cháu
Dì 20 tháng, cháu 4 tháng
Thêm một dì ngồi sau, 3 tuổi 3 ngày
Hai chị em chỉ ngoan lúc "tỉnh". Khi ngủ, nhõng nhẽo quá chừng chừng
Xô biết ngồi xe đẩy chờ mọi người ăn cơm
Có thể ngồi dựa vào ghế
... và dễ cười là ưu điểm của Xô
Friday, 10 July 2009
10.7
Xô giúp mẹ được không?
Saturday, 4 July 2009
Về quê ngoại.
Hôm nay về là đi hỏi vợ cho em này. Nhớ hồi đó... nó rất dễ thương :)
Trở lại chuyến đi về quê ngoại, Xô dĩ nhiên là rất khoái chí: mát mẻ, trong lành, yên tĩnh. Xô bú giỏi, ngủ ngoan và líu lo ca hát. Tuần nay, Xô bắt đầu ngậm tay của mình, nhìn phát thèm
Nhóc cũng đã "lật đít" sang một bên, và với một cú huých nhẹ, có thể nằm sấp ngon lành
Mẹ cũng sướng lây Xô, đọc thêm vài trăm trang "Suối nguồn". Truyện hay, thú vị, sắc sảo nhưng dài quá. Hic.
Tuesday, 9 June 2009
Đà Lạt 30.4.07
Chuyến đi có 3+1 người, bắt đầu từ 29.4 đến 1.5. Đi xe Phương Trang, về Sinh Cafe. Đến ĐL lúc 1g sáng, vật vờ, và phát hiện ra cháy vé về. Chỗ trọ thoải mái, có nước tắm (!), hai bác chủ nhà dễ thương (người Sài Gòn), hoa cỏ cả vườn, mình mê tít :)
Bắt đầu từ sáng 30.4, khởi hành đi bộ dọc đường Thi Sách, ăn sáng bún bò, đón taxi đi cáp treo lên hồ Tuyền Lâm. Cáp đông, không chịu xếp hàng, xuống "núi" và chụp hình. Chụp hình "cọp":
Đây là một nhóm đi vespa cổ về Đà Lạt chơi (có thi thố gì đó), đang uống nước ở đây thì mấy đứa nhảy vào mượn xe chụp vài pô.
Chụp tiếp... đang có thợ ảnh rất hăng hái mà
Tiếp theo là: đón taxi đi lên hồ Tuyền Lâm, ngược xuống bằng cáp treo, đi ăn, cafe, chợ Đà Lạt. Tản bộ.
Ăn buffet-rong ở ấp Ánh Sáng, đậu nành, bắp nướng, lăn tăn lan tan. Chưa kịp cafe tối. Máng trượt Datanla.
Đà Lạt 2 ngày. Thế.
Thursday, 4 June 2009
Hình con gái của tui.
Hip-hop:
Con giống bố không nào?
Bé không quan tâm, cười thôi:
Biết làm điệu mà:
Thursday, 21 May 2009
Khi con 7 tuần tuổi.
7 tuần tuổi, con từ một trẻ sơ sinh 3.2 kg, mắt ti hí, trán nhăn nheo (lời của ba) nay đã là đứa trẻ bế nặng tay, da từ vàng sang trắng, có lác đác bông sữa, mắt to như hai hột nhãn, cằm có nọng. Những tuần đầu tiên, ba mẹ hay hỏi xem con giống ai, đôi chân mày, cái mũi, cái cằm có phải “của ba”? Nước da của mẹ? Khẽ nhíu mày khi thấy con có hai xoáy nè: “cô Hai” này cứng đầu lắm đây…
Con gái cũng là cô gái “lắm chiêu”, thu hút ba mẹ vào những “trò” tí nị của con. Trò đầu tiên là “nấc cụt”. To, rõ và y chang như con chó con trong phim Tom & Jerry, ban đầu làm cho ba mẹ hết sức “bối rối”, rồi khoái chí nên còn ghi âm nữa. Trò thứ hai là “giờ luyện thanh” của con. Con đã biết trò chuyện với ba mẹ, biết lắng nghe, chờ đến lượt và lặp lại. Những âm “a, ơ, e, ư” làm ba mẹ vui sướng ngất ngây (như con gà tây).
7 tuần qua, con đã “liên hiệp” cả nhà lại để cùng chăm con. Ngoại lo hậu cần cho mẹ và con. Ba bớt thức khuya, dậy sớm cho con tắm nắng và tắm cho con. Có lẽ mẹ là người khỏe nhất, ăn và ngủ theo con. Mọi người đã đặt con lên hàng đầu, là người quan trọng và đáng yêu nhất trong nhà. Con cho ba mẹ biết tình thương của cha mẹ rộng lớn như thế nào, gia đình quan trọng ra sao, là động lực cho ba mẹ làm việc và sống tốt hơn.
Con gái à, ba mẹ sung sướng khi thấy con nhoẻn miệng cười, lo lắng khi con đau. Không có mong ước nào to lớn hơn là con gái luôn khỏe mạnh và ngoan ngoãn. Ba mẹ muốn thấy con lớn lên sống lạc quan, biết làm cho mình (và cho người khác, nếu có thể, càng nhiều càng tốt) sống hạnh phúc.
Ba mẹ yêu con vô cùng!
Hôn con.
Wednesday, 20 May 2009
Chuyển nhà
Hàng xóm chưa quen. Sơn sơn phết phết, quét quét dọn dọn. Ái chà, hy vọng sang nhà mới, "an cư" sẽ "lạc nghiệp"...
Tuesday, 24 March 2009
Entry for March 25, 2009
Giờ vẫn còn là vợ chồng son, thêm vào blog chút thơ cho "bay bổng". Kỷ niệm 10 tháng... ta là "tù binh" của nhau. Mượn thơ để lãng mạn giữa trưa, vì anh... không định nói gì. Nhưng điều kỷ diệu đã có rồi, chỉ đợi "nở ra" thôi. Đó cũng đủ là lý do để hạnh phúc vậy!
Điều kỳ diệu đơm hoa
- Nguyễn Phan Quế Mai -
Anh chẳng cần nói đâu
Nhưng mà... em cũng hiểu
Có những điều kỳ diệu
Đang nảy chồi, đơm hoa
Đẹp hơn những lời ca
Nồng nàn hơn lửa đỏ
Dịu dàng hơn ngọn gió
Bao la hơn đất trời
Vì thế nên anh ơi
Đừng nói điều muốn nói!
Em nghe lời anh gọi
Giữa một chiều lá bay
Những chiếc lá xoay xoay
Chạm vào miền nhung nhớ
Nắng gối đầu lên gió
Gió gối đầu lên mây
Mây chở trái tim này
Đến một nơi xa lắm
Cuộc đời thì quá ngắn
Điều muốn nói quá dài
Chật cánh đồng ngày mai
Để em gieo hạt nhớ
Nụ yêu thương sẽ nở
Cho anh, chỉ cho anh...
Saturday, 31 January 2009
Đầu năm, ta nói gì?
Năm Mậu Tý - 2008
- "Tình duyên": có gà lại được trâu.
- Gia đình: nhìn chung vẫn ổn định. Bà ra đi rất nhẹ nhàng và trong vòng tay yêu thương của mọi người.
- Bạn bè: kỷ lục về số người lên xe bông: 2 bạn thân cấp 3, 3 bạn cấp 2 và một số người khác nữa.
- Công việc: đầu năm khá suôn sẻ, "tồi tệ" từ giữa năm trở đi.
- Du lịch: biết thêm Quy Nhơn, đi Nha Trang nhiều hơn. Thêm trò mạo hiểm ở Đà Lạt. Hihi, rất thú vị và khó có thêm lần thứ hai.
- Học tập: bị bỏ lại phía sau.
Năm Kỷ Sửu - 2009
Kế hoạch theo quý vô cùng nặng nề, không biết có hòan thành nổi không nữa. Chỉ tiêu là:
- Quý I: lót rơm cho nghé.
- Quý II: học bài trên lưng nghé.
- Quý III: nghé còn nhỏ nên phải lo làm chuồng.
- Quý IV: tìm ruộng khác mà cày thôi.