Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.
Tối về mình chợt nhớ đến bài thơ này. Trong tâm trí mình, bài thơ này có tên là "Bà tôi" chứ chẳng phải "Bếp lửa". Rồi một bài "Bà tôi" nữa của Lê Anh Xuân ("Dừa ơi")
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: "Dừa có tự bao giờ?"
Nội nói: "Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh
Mình nhìn bà, nhớ đến bà của ba mình, bà của anh. Bà cho mình yêu búi tóc, ánh mắt, cái miệng móm mém, đôi khi là vài câu đối đáp "tinh nghịch"...
Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.
Con chờ một tấm hình chụp Tết năm nay để post lên đây, Nội ui!
Cho tui nho ke ba noi tui voi.Sap den gio ba roi ...
ReplyDeleteNam nay ko ve duoc .