Chiều nay, một mình ngồi trong Pinky ước thầm phải chi mình tài giỏi như văn sĩ J.K. Rowling, "thai nghén" một kiệt tác cỡ Harry Potter. Nhớ mang máng Rowling viết những trang đầu tiên ấy trong một lần đợi tàu, trong một quán cà phê, trong tình cảnh thất nghiệp, ly dị và ba đứa con nhỏ. (Mình cũng na ná thế mừ!)
Nhưng Rowling không phải đang ăn kem 8.000đ/viên, không phải đang ngồi nghe nhạc của Lam Trường, không bị quấy rầy bởi mấy cô phục vụ tám chuyện... Rowling không nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của một đôi bạn trẻ tíu tít đối diện. Trên bàn Rowling không có tài liệu CFA! Rowling không nhìn thấy xe cộ chen chút đi dưới hàng cây cao vút, không thấy trời SG qua bão mát và dịu-dàng như thế nào. Đầu Rowling không thắc mắc cái mình đang làm đúng hay sai? Tay Rowling không rụt rè trên cái mô bai...
Rowling vẫn là Rowling-của-Harry.
Mình không ước làm Rowling nữa đâu.
Monday, 6 August 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Phải nói chú rất khó để viết một comment cho entry của An. Khó thật. Thôi mơ một giấc mơ An lành cho mọi người, trong đó có chú cháu nhà mình nha.
ReplyDeletesai chính tả rùi An, "thai nghén" chứ hông phải "thai ghén"
ReplyDelete