Chiều lật sấp mặt trời xuống phố
Dắt nắng qua đường hờ hững đôi bàn tay
Trong lòng mình có con chim nho nhỏ
Hót liên miên suốt nếp gấp của ngày
Thành phố rộng những vòng xe mệt mỏi
Đường một chiều chỉ nhìn thấy sau nhau
Đêm thức trắng gió về chung một lối
Để bình minh tách bạch mọi tiếng chào
Ở đâu hỡi những vòng tay đầy gió
Mà cứ làm quen với xa lạ nhớ nhung
Em chẳng khác em chỉ là phụ nữ
Gọi tên anh cho yên ổn bản thân mình.
- Đường Hải Yến. 1997
No comments:
Post a Comment